VU LAN VỀ


Vu Lan về con bỗng thấy cô đơn
Kí ức xưa trở về trong tiềm thức
Ngày bé thơ mẹ cha dạy con bước
Chập chững đầu..té mãi...xót mẹ cha
Vu Lan về con bỗng chợt xót xa
Mắt lệ cay...ngực cài bông hồng thắm
Là tang thương mắt con nhòe ướt đẫm
Trắng một màu trên nền đóa hoa tươi
Vu Lan về...con bỗng thiếu nụ cười
Bóng mẹ đâu giữa biển đời ồn ã
Bước chân con mai đây chợt vấp ngã
Ai chạnh lòng nâng đỡ nữa mẹ ơi...
Mồ Côi mẹ đeo mãi nặng lòng tôi
Thắp nén nhang bên mộ Người...khuất bóng
Mắt đăm chiêu..cõi lòng đương trống rỗng
Giọt lệ buồn tim trống một tình thương..
                                          

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét