Trang thơ


RƯỢU


Rượu nào là rượu chẳng say
Rượu nào chẳng đắng chẳng cay chẳng nồng
Rượu làm tan nát vợ chồng
Rượu làm rối loạn giao thông trên đường
Rượu say lan tới các trường
Rượu làm em gái má hường lâng lâng
Phong trào uống rượu đang dâng
Đi xe say rượu cũng nâng bồng đầu
Người nghèo cho đến người gàu
Đã đi tùng tiệc là hầu như say
Trúng quả cho đến trắng tay
Ai cũng lấy rượu giải khuây để dùng
Thanh niên tụ tập uống cùng
Các “quan” ăn uống tiệc tùng cũng say
Rượu vào ai nói cũng hay
Tranh khôn cãi vã dao phay dọa người
Khi say lắm kẻ ngồi cười
Kẻ thì nằm khóc khi người bỏ ta
Say rồi miệng mới trăng hoa
Tìm mấy em gái tay xoa miệng vè
Nhậu say cho chó ăn chè
Cắm đầu nôn hết ra về bụng không
Có kẻ say ngủ chổng mông
Có kẻ say quá lại không nhớ đường
Có kẻ thì biết ngủ giường
Có kẻ quá xỉn ngủ đường qua đêm
Say rồi rượu vẫn đòi thêm
Nói rằng uống rượu để quên sự đời
Khi say thách thức cả trời
Muốn vào lòng đất để mời diêm vương
Say rượu làm mất kỷ cương
Lệ làng phép nước âm dương bất cần!

MẸ!





Mẹ đổi thanh xuân lấy nụ cười
Mẹ từng quên mất thuở đôi mươi
Mẹ đem con suối vào cơn khát
Mẹ gánh mưa giông đến chợ đời
Mẹ giấu niềm đau trên tay rắn
Mẹ ghìm nỗi nhớ dưới chân phơi
Mẹ là tất cả vầng dương sáng
Mẹ đã cho con tuổi tuyệt vời .





NHỮNG KHÚC TÌNH CA!

Em đừng buồn khi "TÌNH ĐÃ NHẠT PHAI" 
Đừng bật khóc giữa đêm dài "TRỐNG VẮNG" 
Đừng nuối tiếc một màu mây "HẠ TRẮNG" 
Xa nhau rồi, thì "NẮNG CÓ CÒN XUÂN"?

“VỀ ĐÂY NGHE EM” và "RU LẠI TÌNH GẦN" 
Nhặt "HOA TÍM NGOÀI SÂN" ...đem xếp mộng 
Dẫu ngày ấy "BÊN EM LÀ BIỂN RỘNG" 
"MÃI YÊU NGƯỜI THÔI"... lẽ sống riêng mình 

Chợt một ngày, sau những "ÁNH BÌNH MINH" 
Em vội xóa khúc "CHÂN TÌNH" anh viết 
"HOÀNG HÔN TÍM" của ngày yêu tha thiết 
Cũng nhạt mờ "EM CÓ BIẾT KHÔNG" em? 

Anh “CÔ ĐƠN”, mang ..."NỖI NHỚ DỊU ÊM" 
Nhìn "GIỌT NẮNG BÊN THỀM" ...xưa rớt lại 
"NẾU ĐỜI KHÔNG CÓ ANH" sầu tê tái 
Sỏi đá cũng buồn ..."NẾU PHẢI XA NHAU" 

"QUÊN MỘT NGƯỜI" ... Là nghìn vạn nỗi đau 
Giữa cuộc sống, muôn "SẮC MÀU" xen kẽ 
"VÙNG LÁ ME BAY" đường yêu cô lẻ ...
Biết ai người sẽ "TÂM SỰ CÙNG ANH"? 

Ngỡ tưởng rằng những "HẠNH PHÚC MONG MANH" 
Đã "VỤN VỠ" nên đành thôi... Kệ vậy !
Nhưng có người vẫn "CHỜ NGƯỜI NƠI ẤY" 
Trong "LÂU ĐÀI TÌNH ÁI" kết bằng hoa...

"BIẾT NÓI GÌ ĐÂY" khi cảm xúc vỡ òa 
Anh bật khóc thương "LOÀI HOA KHÔNG VỠ" 
Sẽ chẳng để em buồn trong "TÌNH LỠ" 
Anh mãi bên người như "HƠI THỞ MÙA XUÂN" ...
TÌNH MẸ

Dù con đếm được cát sông
Nhưng không đếm được tấm lòng Mẹ yêu
Dù con đo được sớm chiều
Nhưng không đo được tình yêu Mẹ hiền
Dù con đi hết trăm miền
Nhưng tình của Mẹ vẫn liền núi sông
Dù con cản được sóng cồn
Nhưng không ngăn được tình thương Mẹ dành
Dù con đếm được trời xanh
Nhưng không đếm được tâm hành Mẹ đi

Dù con bất hiếu một khi
Tình thương Mẹ vẫn thầm thì bên con
Dù cho con đã lớn khôn
Nhưng tình Mẹ vẫn vuông tròn trước sau
Ôi tình Mẹ tựa trăng sao
Như hoa hồng thắm một màu thủy chung
Tình của Mẹ lớn vô cùng
Bao dung vạn loại dung thông đất trời
Ôi tình Mẹ đẹp tuyệt vời
Làm con hiếu thảo một đời khắc ghi.

TÌM EM NGƯỜI HÁT DÂN CA


Anh đi tìm em người hát dân ca
Điệu lý câu hò của quê ta xứ Quảng   
Trên rẫy khoai lang mà nghe em hát
Ba lý tình tang giọng hát quê mình.

Anh tìm em người hát khúc giao duyên       
Khúc hát mượt mà của miền quê Quan họ  
Cây trúc xinh vẫn lả lơi đầu ngõ           
Lúng liếng tình tang khúc hát rộn ràng.

Ngồi tựa mạn thuyền nghe câu hát miên man
Như những nồng nàn đan vào nỗi nhớ
Thương con sít bên bờ ao một thủa
Con sáo sang sông để vương vấn tơ lòng.


Anh đi tìm câu ví dặm chiều đông
Giận mà thương... sao mà da diết thế
Đã nặng lòng biết bao thế hệ
Dân ca quê mình tha thiết lắm em ơi!

Nhịp hò khoan trên sông nước bồi hồi
Nghe xao xuyến câu hò mái nhì, mái đẩy
Thấp thoáng dòng Hương áo tím em chiều ấy
Một khúc dân ca sâu lắng quê mình.

Anh theo em áo bà ba trắng tinh
Sáu câu vọng cổ nghe mà day dứt quá
Ầu ơ... trời gieo mưa bong bóng chi đến lạ
Mẹ đi lấy chồng con ở với ai.

Nghe câu ca mà thương lắm tóc dài
Anh như chơi vơi trên cánh đồng lúa mới
Câu dân ca như chờ... như đợi...
Nâng bước chân người thẫm đẫm Hồn quê...

DÂNG HIẾN

Nghe nồng nàn hơi thở
Mơn man tấm thân ngà
Trườn qua miền bỡ ngở
Đọng trên vùng thịt da

Bờ vai gầy kiêu sa
Dường như vừa run rẩy
Tình vừa ngang chốn ấy
Thơm nức chỗ em nằm


Nào những ngón tay măng
Môi như còn đang đợi
Ghì chặt nhau chới với
Níu nhau mãi chơi vơi


Yếm trễ vừa buông lơi
Miền đào nguyên mời gọi
Trăng như cùng chơi vơi
Chốn Thiên đường chấp chới


Xác thân cũng rã rời
Gối chăn vương tóc rối
Thân trần hơi thở vội
Dạt mãi miền xa xôi...

CÂY VÀ LÁ


Một lần cây hỏi lá 
Cây chết lá thế nào? 
Lá cũng chết chứ sao 
Lá trả lời như vậy.

Xong rồi lá hỏi lại 
Lá chết cây thế nào? 
Có lá mới chứ sao 
Cây trả lời như thế.

Cuộc đời này cũng thế 
Ta hết mực vì người
Người ta lại bật cười 
Khi nhìn ta vấp ngã.


Hãy coi trọng mình nhé 
Đừng phụ thuộc vào ai 
Vận mệnh và tương lai 
Do chính ta nắm bắt.

Nắm mà nắm không chặt 
Thì cũng mất mà thôi 
Tới khi tuột mất rồi 
Lại buồn ngồi hối tiếc

Sống ở đời phải biết 
Nắm bắt lấy thời cơ 
Đừng chỉ nên trông chờ 
Ước mơ vào số phận

Ông trời không chỉ dẫn 
Lối đi cho mỗi người 
Vậy phải cố mỉm cười 
Tự tin vào mình nhé...

XIN ĐỜI MỘT CHÚT DỊU ÊM


Xin đời một chút dịu êm
Xin trời dịu nắng mây thêm sắc hồng
Xin trời đừng nổi gió giông
Gió ơi thổi nhẹ xuôi dòng thuyền ghe

Xin cho một chút mưa về
Lúa vàng trĩu hạt sông quê cá đầy
Xin đông chớ phủ tuyết dầy
Để cây bớt lạnh mơ ngày xuân sang

Hạ ơi đừng nắng chói chang
Xin thu mát mẻ chiều vàng lá rơi
Xin nhân gian lắm nụ cười
Dịu êm trãi lối đường đời bước qua

Bốn mùa tràn ngập sắc hoa
Dịu êm êm dịu giao thoa đất trời
Nhìn đâu cũng thấy sắc ngời
Dịu êm hai chữ xin đời ban cho...

NẶNG MỘT LỜI THỀ

Thu ơi! Xin hãy nhẹ nhàng
Vàng lay lá rụng khẽ khàng mà thôi
Đừng làm ướt lạnh bờ môi
Cuốn hôn theo gió tình trôi mất rồi.

Bụi cay đỏ mắt lưng trời
Trong tôi còn nặng một lời thề xưa
Đong đưa sợi nắng ban trưa
Ngược dòng dĩ vãng thu mưa giăng đầy.

Phải chăng duyên phận là đây
Chôn sâu ký ức... trả mây... cho chiều.

NGHỀ GIÁO

Có một ngày em hỏi: Vì sao?
Ta lại chọn cho mình nghiệp trồng người anh nhỉ?
Ghé tai em- tiếng lòng anh rất khẽ:
Em hãy nhìn xem sắc trắng sân trường.
Có một loài hoa ngát vạn sắc hương
Vô tư nở giữa đời thường cát bụi.
Anh chỉ muốn là cánh ong không mỏi
Kết nhụy thơm mang mật ngọt cho đời.
Vật chất tuy nghèo, chẳng mấy thảnh thơi,
Nhưng vui lắm bởi anh là người thợ.
Muốn xây nên những lâu đài tráng lệ,
Phải chắt chiu từ những nhát ban đầu,
Tuổi trẻ bây giờ, đất nước mai sau,
Em yêu nhỉ có còn gì hơn thế?
Lịch sử ngàn năm qua bao thế hệ,
Vẫn sừng sững ông đồ
Với lọ mực- nếp nghiên
Thời đại đã cho ta:
Niềm hạnh phúc giản đơn chẳng dễ gì có được,
Nguyện ôm trọn vào lòng muôn triệu
ánh mắt thơ.
--------------
MAI ANH VỀ !

Mai anh về dựng lại mái tranh sơ
Qua lối nhỏ dại khờ thời thơ ấu
Cho mồng tơi mãi quấn quanh bờ giậu
Mỗi chiều về, hái nấu bữa canh ngon

Mai anh về gieo luống mạ xanh non
Trời hanh nắng qua lối mòn ẫm ướt
Đi chân đất bên triền đê cỏ mượt
Lùa trâu về, tắm nước cạnh bờ sông

Mai anh về, kéo vó bắt lòng tong
Cho bếp lửa thơm nồng ơ kho quẹt
Hương gạo mới, đượm mùi cơm cháy khét
Mái tranh chiều thêm đậm nét tình quê


Mai anh về nghe hương bưởi đê mê
Hàng cau xanh, buông tóc thề đứng đợi
Tận đồng xa cánh cò bay chắp chới
Vạt nắng chiều khiêu gợi ánh hoàng hôn

Mai anh về, trăng ngã bóng đầu thôn
Treo lơ lửng, thả hồn trên sóng nước
Tóc em bay, hạt sương mềm óng mượt
Lệ vui mừng, thấm ướt vượt bờ vai

Mai amh về ru lại giấc nồng say
Để xóa hết những tháng ngày xa vắng
Rồi mai đây trên đường quê rợp nắng
Mái tranh chiều không thiếu vắng tình anh
------------------------
TIỀN! TIỀN! TIỀN!

Đồng tiền là cái chi chi ?
Nhân gian địa ngục âm ti cũng cần
Không có thì gọi là bần
Người khinh kẻ giễu nói nhằn nói khi

Không tiền ta chẳng được gì ?
Có tình tình chạy rồi si một mình
Không tiền ta phải lặng thinh
Mặc ai ai nói đứng nhìn mà thôi

Không tiền lệ chảy thành đôi
Bởi đời vô nghĩa hỡi ôi đồng tiền!
------------------

Quê hương núm ruột tình thân
À ơi bà kể vô vần thơ em
Cái thời lam lũ đồng chiêm
Chiến tranh loạn lạc đi tìm mưu sinh
Vẫn còn quê đó nghĩa tình
Giọng bà dẫn dắt chúng mình về quê...!!!

BÀ KỂ CHUYỆN XƯA …


Lặng nghe bà kể chuyện xưa
Cuộc đời lam lũ nắng mưa nhọc nhằn
Đèn dầu leo lét ánh trăng
Canh khuya thao thức lưng hằn chõng tre

Trở mùa gió lạnh tái tê
Bầm da tím ruột cày thuê ruộng người
Mưa dầm đồng úng tháng mười
Nắng thiêu tháng sáu… ruộng phơi bạc màu

Miếng khoai củ sắn chia nhau
Lưng cơm chén cháo thêm rau đỡ lòng
Chợ phiên thưa thớt bên sông
Mớ tôm mớ tép gánh gồng nỗi lo

Đồng xa lặn lội thân cò
Đồng gần úp mặt tối mò còn ham
Chiến tranh loạn lạc ly tan
Người nơi đất khách kẻ sang bến cùng

Miền xuôi phiêu bạt lên rừng
Khai hoang phục hóa thành vùng thành quê...
Chuyện xưa bà kể say mê
Đêm vừa chợp mắt bỗng nghe tiếng gà…

Quê trong lời kể của bà
Như là máu thịt ruột già thân thương
Mưa không trở dạ từng cơn
Cầu vồng sao tỏa được muôn sắc màu

Ruộng không cuốc bẫm cầy sâu
Đất sao sinh được lớp màu nuôi cây
Chuyện xưa bà kể thật hay!
Câu từ mộc mạc mà đầy nghĩa nhân…
-----------------------
CÓ NHỮNG NGƯỜI

Có những người không biết đến bông hoa!
Hay lời chúc phần quà ngày phụ nữ!
Cả một đời mang thân cò lam lũ!
Nuôi đàn con tấm thân rũ héo nhàu!

Có những người mái tóc đã điểm màu!
Nửa cuộc đời mà đâu được nghe chúc!
Suốt bốn mùa vất vả để làm lụng!
Chẳng thời gian mà hưởng những ngày vui!


Có những người cuộc sống quá nổi trôi!
Kiếp mưu sinh dập vùi trong giông gió!
Giọt mồ hôi thấm vai gầy loang lổ!
Không trách phiền hay có những thở than!

Có những người vẫn còn rất gian nan!
Vì cuộc sống gặp muôn vàn trắc trở!
Bán hàng rong lang thang mọi ngõ phố!
Đời xuôi ngược mong làm cố đủ ăn!

Có những người mùa rét chẳng có chăn!
Giữa mùa hè không tấm mành che nắng!
Cả cuộc đời lầm lũi trong thầm lặng!
Chưa một lần được tặng những quà hoa!

Có những người không mồng tám tháng ba!
Cũng không có phần quà hay lời chúc!
---------
MẸ LÀ TẤT CẢ !!!

Mẹ là nguồn suối yêu thương...
Cho con tất cả thiên đường mộng mơ.
Mẹ là khúc hát bài thơ...
Ru con vào những giấc mơ nồng nàn.

Mẹ là ánh nắng chói chang...
Cho con sưởi ấm tháng ngày mùa đông.
Mẹ là cả một dòng sông...
Đi đâu con cũng nhớ mong quay về!

Mẹ là một mảnh hồn quê...
Để con luôn nhớ tìm về tựa nương!
Mẹ là hai tiếng YÊU THƯƠNG...
Cho con tìm lại QUÊ HƯƠNG thưở nào!


Mẹ là trăng sáng trên cao...
Còn con là gió, là sao trên trời.
Mẹ là tất cả Mẹ ơi!
Con đây còn Mẹ cuộc đời bình yên.
----------
MẸ !

Cả cuộc đời vất vả nuôi con
Thức suốt đêm mỗi khi con bị ốm
Thuở bé thơ có đôi lần con lì lợm
Mắt đượm buồn, nghiêm khắc mắng yêu con

Con học xa nhà, lòng mẹ héo hon
Luôn lo lắng con không bằng chúng bạn
Mẹ mong mỏi đếm từng ngày, từng tháng:
"Có miếng ngon mà nó chẳng về ăn"

Con ra trường, mẹ lại thoáng băn khoăn:
Hay con làm gần, đừng đi xa nữa nhé !
(Mẹ thầm nghĩ con vẫn là đứa trẻ
Sợ đường xe, ăn uống, khổ thân mày)

Con vẫn đi làm và học tập hăng say
Thỉnh thoảng về thăm, thấy nụ cười tỏa nắng
Mái tóc xanh giờ điểm thêm màu trắng
Mẹ đã già rồi, đâu thể giống như xưa

Dẫu cuộc đời theo ngày tháng thoi đưa
Con muốn nói: cả đời con ơn mẹ
Ai cũng sẽ đến lúc không còn trẻ
Con nhớ mẹ nhiều, mẹ kính yêu ơi!
----------
EM LÀ CÔ GIÁO MẦM NON


Đã từ lâu tôi muốn viết bài thơ
Tặng cô giáo... người chăm lo con trẻ
Nhìn bé vui, bé ngoan và bé khoẻ
Tôi lặng người cảm ơn nhé cô em

Cứ mỗi ngày tôi lại muốn tới xem
Bàn tay cô như thiên thần giúp bé
Ăn hết phần mỗi bữa kia gọn nhẹ
Bởi bàn tay như người mẹ ngọt ngào

Bé mỉm cười đôi má ửng hồng đào
Được cô lau bằng bàn tay ấm áp
Cô chẳng cần một thứ gì quà cáp
Bởi tấm lòng yêu các cháu trong cô

Mỗi ngày qua các bé được cùng cô
Cô tận tâm dạy từng ti tứng tý
Tôi nhìn cô mà trong tôi thầm quý
Một tấm lòng người nhà giáo thời nay

Bó hoa thơm cứ mãi để trong tay
Tôi chẳng biết nói câu gì cho phải
Bởi trong tôi có một phần e ngại
Cô đẹp người đẹp cả cách nghĩ suy

Muốn tặng cô mà tôi chẳng dám đi
Cứ lặng yên nhìn cô cùng con trẻ
Cô nhìn tôi như cười thầm thỏ thẻ
Tặng đi nào... em thích bó hoa tươi!
----------------
THAO THỨC


Anh lại ngồi viết tiếp những vần thơ!
Gửi về em trong đợi chờ khắc khoải!
Cả tình yêu của một thời miết mải!
Rồi cuối cùng chẳng mang lại tơ duyên!

Chỉ mình anh trong đêm vắng lặng yên!
Đang lắng nghe muộn phiền trên đôi mắt!
Đêm hôm nay nỗi buồn dâng hiu hắt!
Khi duyên tình chia cắt chẳng thành đôi!

Thời gian đi là ngày tháng đơn côi!
Ai thương tiếc cho mối tình vụn nát?
Trái tim si một thời yêu khao khát!
Để bây giờ tràn nước mắt trong đêm!

Mảnh trăng khuya vẫn chiếu sáng bên thềm!
Như thấu hiểu cho nỗi niềm đọng lắng!
Trả lại nhau một cuộc tình cay đắng!
Yêu thật nhiều xa vắng nhớ làm sao?

Gửi lòng mình theo ngọn gió lao xao!
Tới được ai như ngày nào chung lối!
Cả vần thơ ngày xưa yêu viết vội!
Chưa tỏ bầy nên chia mối tình phai!

Không biết giờ em đang ở bên ai?
Có nhớ anh trong đêm dài thao thức!

------------------
XUÂN ĐẾN RỒI ĐI

Xuân đến rồi đi chẳng đợi chờ
Thoảng như cơn gió đến trong mơ
Tinh khôi buổi sớm nàng tan mất
Hụt hẫng trong lòng tiếc ngẩn ngơ

Xuân đến rồi đi qua rất nhanh
Gặp gỡ trao nhau giấc mộng lành
Khắc ghi nỗi nhớ vào tim óc
Bao nhiêu kỷ niệm tuổi còn xanh

Xuân đến rồi đi gieo vấn vương
Trăm hoa đua nở gặp bên đường
Sao nghe bỗng chốc lòng nhung nhớ
Hay bởi tim mình đã trót thương

Xuân đến rồi đi cũng phũ phàng
Buồn cho duyên số phận trái ngang
Người đi mang cả trời hoang vắng
Để người ở lại khóc sang ngang
Tàn xuân đưa tiễn dạ ngậm ngùi
Hạnh ngộ từ đây phải chia phôi
Dù mai xa cách đời muôn hướng
Nguyện ước nàng xuân lại trở về .!!
---------------
EM GHÉT ANH

Em ghét anh rồi, anh biết không?
Ghét bàn tay ấm, ghét môi nồng
Ghét sao ánh mắt vương màu nắng
Ám ảnh đêm ngày những nhớ mong


Em ghét anh này, anh biết không?
Ghét vòng tay chặt ấp ôm lòng
Ghét bờ vai ấm luôn che chở
Xoa dịu giọt buồn lúc quạnh không


Em ghét anh mà, anh biết không?
Ghét làn hơi thở sắt se lòng
Ghét sao giọng nói thân quen lạ
Mỗi lúc xa xôi lại ngóng trông

Em ghét vô cùng, anh biết không?
Ghét chiều nhung nhớ hồn đi rong
Ghét đêm khắc khoải ôm sầu mỏi
Rượu chẳng đủ cay để ấm lòng


Em ghét anh hoài, anh biết không?
Ghét trời se lệch sợi tơ hồng
Ghét sao duyên số ai xui khiến
Biết đến bao giờ hết nhớ mong?
--------------------
VƯỜN XUÂN

Vườn xuân hoa nở thăm tươi 
Ngắt bông hoa tím nhớ người bạn xa
Gửi tình trên lá trên hoa
Nhờ mong mây gió gửi qua tay người

Hoa tình một đóa xinh tươi
Tới tay người ấy nói lời nhớ mong
Hoa ơi nói hộ nỗi lòng
Bao đêm trăn trở chỉ mong một người


Dư âm văng vẳng những lời
Như bông hoa tím gửi người mến thương
Xuân về hoa nở ngập vườn
Hoa mang sắc tím nhớ thương vô bờ

Khuyên ai đừng có hững hờ
Để cho sắc tím đợi chờ nắng xuân...

--------
AI CŨNG CÓ...

Ai cũng có một chuyện tình để nhớ
Một bóng hình giấu kín ở trong tim
Một cái tên không mãi miết đi tìm
Nhưng chắc chắn chưa một lần quên được
Ai cũng từng giữa bộn bề xuôi ngược
Chợt lắng lòng về nơi ấy xa xăm
Muốn dừng lại gửi đôi dòng hỏi thăm
Cho một người ẩn sâu trong tìm thức
Ai cũng có những đêm bừng tỉnh giấc
Tự vấn lòng sao mãi nhớ không quên
Dẫu tháng năm vẫn da diết đi tìm
Tương lai đó, đừng ngược đường quá khứ
Ai cũng muốn bên tình đầu lắm chứ
Được nắm tay đến bến đỗ bình yên
Được cùng người thức dậy lúc bình minh
Ôm nhau ngủ lúc hoàng hôn buông xuống
Ai cũng có, cũng từng, cũng mong muốn
Chỉ có điều chọn cất giữ thật sâu
Để không làm tổn thương người đến sau
Khi yêu xưa vượt xa tầm tay với...
                                                                             
--------------------
THỰC VÀ MƠ


Ta mộng thấy mình về nơi đó
Nơi bình yên chỉ có mỗi niềm vui
Bóng êm đềm nhè nhẹ áng mây trôi
Vầng ánh sáng soi lối đi huyền hoặc

Ở nơi đó không có nhiều vật chất
Không tiền tài không tất bật lo toan
Không ganh đua không thù oán ngập tràn
Không tội lỗi không khóc than tình phụ


Ở nơi đó yêu thương luôn đầy đủ
Có tình người sự nhân ái bao dung
Có niềm tin sự chân thật đi cùng
Có hạnh phúc lòng thủy chung son sắt

Giữa cơn mơ ta giật mình tỉnh giấc
Sự hoang mang nghẹn thắt cả tim mình
Tỉnh làm gì khi giữa chốn nhân sinh
Ta lại phải hòa mình vào trăn trở

Trùng trùng kêu vang rền như nhắc nhỡ
Thực và mơ ngăn cách ở hai bờ...
Dây thương đau treo một mớ dại khờ
Tôi từ giã cơn mơ... rồi bậc khóc...
------------
GIẤC MỘNG ĐỜI

Gửi yêu thương, anh đếm đong ngày ấy
Mắt em buồn, anh chợt thấy cô đơn
Nhìn mây bay, nghe gió rít dỗi hờn
Anh cảm nhận, cánh hoa vờn trước gió

Tình trao em, em nhận rồi bỏ ngõ
Mặc sóng đời, trong vàng võ cô liêu
Ôm niềm riêng theo ảo tưởng yêu chìu
Hồn say khướt, bên vạn điều trăn trở

Phải chăng em! Khúc nhạc tình dang dở
Khách má hồng của một thuở dừng chân
Nhẹ tình riêng như bụi phấn phong trần
Quên lớp áo, phủ thân ngày giá lạnh

Hạt châu rơi, của tháng ngày trống quạnh
Nỗi nhớ nào, bên khoảng cách cô đơn
Có còn chăng! chỉ đọng lại tủi hờn
Mang số kiếp, khóc thương tình ly biệt

Nhận nhé em!
Tiếng nhạc cuồng náo nhiệt
Lối nhỏ về!
em sẽ biết ai đưa !
------------
MƠ HOA

Lối cũ đường xưa ngập lá vàng 
Thôi đành để lỡ chuyến đò ngang 
Hồn đau mỗi phút người đâu tưởng 
Dạ nát từng giây kẻ chẳng màng 
Thuở ấy lời thương cùng chia sẻ 
Bây giờ tiếng nhớ chỉ mình mang 
Vòng tay lặng lẽ tìm hơi ấm 
Dỗ giấc mơ hoa mộng lỡ làng




---------------
THÊM MỘT TUỔI

Thêm một tuổi là thêm sự dãn cách
Cuộc sống này, sẽ được tách dần xa
Nghe con tim, đang kẽo kẹt tuổi già
Hồn thổn thức kêu la là mệt mỏi .

Đến bên cây, tôi thều thào khẽ hỏi
Lá xa cành, lá có nói gì không
Thoáng chút buồn, nhìn về chốn mênh mông
Cây trả lời, gặp mùa đông mà hỏi.



---------------
MƯA CHIỀU XUÂN

Mưa trút xuống một chiều xuân tầm tả
Ướt lối về ướt lạnh cả đôi vai
Đường ta đi rêu phủ ngập gót giày
Đẫm giọt nước làm cay cay khóe mắt

Mưa dai dẳng con đường càng thêm chật
Hàng cây buồn đâu lất phất lá bay
Đèn hắt hiu xe bon bánh miệt mài 
Trong lặng lẽ biệt một ngày xuân nữa
--------------
CẢM ƠN ĐỜI

Cảm ơn đời...mỗi sớm mai thức dậy
Ta có thêm ngày, nữa để yêu thương
Lê đôi chân trên mỗi một con đường
Vẫn thấy chút niềm vui còn đâu đó !

Cuộc sống kia dẫu muôn phần gian khó
Chẳng thể nào ngăn nổi bước ta đi
Ngày tháng qua...đếm lại có là gì
Chỉ đọng chút ưu phiền trong khóe mắt...


Cũng có lần con tim đau quặn thắt
Nhưng chỉ là trong khoảnh khắc mà thôi !
Để bây giờ nụ cười vẫn trên môi
Trôi đi hết ...nỗi buồn đi mi nhé !

Và từ nay ...ta thôi ngồi lặng lẽ
Chẳng ôm hoài mãi mãi một niềm đau
Và chẳng còn cứ mãi gọi tên nhau
Chẳng phải khổ và không u sầu nữa...

Hãy sống vui dẫu chỉ còn một nửa
Vì cuộc đời còn cả những ngày mai
Cuộc đời ta là cả chặng đường dài
Không bước tiếp sao tìm ra hạnh phúc...
----------------
CHỚ CÓ CƯỜI NGƯỜI...

Kiếp con người sống giữa bể nhân gian
Trăm người thương thì vạn lời đàm tiếu
Đã không thương thì không cần phải hiểu
Đừng vô tình buông lời nói điêu ngoa
Bởi biển đời luôn rộng lớn bao la 
Cũng con người... chắc là ai cũng có
Lúc cười vui khi đượm buồn mắt đỏ
Kiếp vô thường là thế đó người ơi
Đừng cười đùa rồi chọc ghẹo trêu ngươi
Để hôm sau... tiếng cười người trả lại
Ai cũng vậy có lúc hồn hoá dại 
Rồi một lần lệ tuôn chảy vành mi
Đừng trao người lời chua chát mà chi 
Lỡ mai đây có khi mình cũng thế
Lời buông ra thật tình là rất dễ
Hối hận rồi có thể lấy lại không ?
Hãy quan tâm và sống thật hết lòng
Người chẳng thương cũng không cần phải ghét
Đừng tranh đua với những lời thua thiệt
Cho tâm hồn một nơi chốn bình yên .
----------------
SỐNG MỘT NGÀY...

Sống một ngày diễm phúc một ngày
Đừng nên oán hận với sầu cay 
Bằng lòng với những gì đang có
Hạnh phúc trong ta sẽ đong đầy
Sống một ngày diễm phúc một ngày
Cõi tạm lưu mình ở lại đây 
Lòng tham biết chừng nào cho đủ 
Mở rộng lòng ra hiểu điều này
Khi bạn than rằng tay trắng tay
Đâu đây quanh bạn vẫn còn đầy 
Những người đói khổ nhiều hơn bạn
Có người mất cả chân lẫn tay
Sống một ngày diễm phúc một ngày
Nên đừng oán hận với sầu cay...



------------
ĐỜI BUỒN

Đời buồn ai bán tôi mua
Mang về tôi cất muối dưa ăn dần
Nếu ai mà có tranh phần
Thì tôi cũng chẳng ngại ngần gì đâu
Cuộc đời trăm vạn bể dâu
Niềm vui chẳng có u sầu ngàn năm
Đêm nay tôi với ánh trăng
Bạn cùng ly rượu hỏi rằng người đâu
Đã qua hết một nhịp cầu
Sầu dâng lặng lẽ rầu rầu người đi

Yêu người đâu có xá gì
Mà sao đành đoạn….Tôi đi một mình...
-----------------
MƠ HOANG

Ta say...trời đất cũng say
Ta buồn...trời đất,cũng lay theo buồn .
Chén tình...thấm cạn ngủ quên
Miên man ta thấy, lênh đênh mạn thuyền .

Thuyền trăng...nửa mảnh nghiêng nghiêng
Đưa ta đi khắp, mọi miền thế nhân .
Bồng lai Tiên cảnh mấy tầng
Non xanh nước biếc, vô cùng thanh tao .

Ta - trăng...vui cạn rượu đào
Trăng say nghiêng ngã, lộn lèo ta rơi...
Giật mình...tỉnh giấc ới ơi
Mình ta một bóng, giữa trời mông mênh .

Đêm tàn...nửa mảnh trăng lên
Áng mây gợn nhẹ, đẹp tình nhân gian .
Mời trăng...cạn chén mơ hoang
Trải manh chiếu rách,trăng hờn lẫy chơi .

Mây ngừng trôi...mưa ngừng rơi...
Cuộc đời nghiêng ngã, tình vơi cạn đầy .
Níu trăng...ta thấy trăng cười
Níu em...ta thấy, cuộc đời... rủi may...

---------------
KHÔNG ĐỀ

Có những thứ tưởng chừng như vô giá 
Nhưng đôi khi bỗng chốc hóa tầm thường 
Có những người đang hết mực yêu thương 
Chỉ một câu rồi đường ai nấy bước 

Có trái tim đã chứa nhiều vết xước 
Vẫn âm thầm khao khát được rung lên 
Có trái tim thật sự rất yếu mềm 
Lại giả vờ gồng mình lên mạnh mẽ 

Có những người ta chưa bao giờ kể 
Lại nhớ thương lặng lẽ đến cùng 
Có những người luôn miệng nói nhớ nhung 
Nhưng thật ra trong lòng không rung động . 

Có những người ta vẫn luôn hy vọng 
 Lại làm ta tuyệt vọng đến ê chề 
Có những người ta chẳng hứa sẽ về 
Lại một đời vẫn u mê chờ đợi ...

---------------
CÓ AI BIẾT

Có ai biết chổ nào bán niềm vui 
Chỉ dùm tôi, tôi mua về một ít.
Đễ những khi thấy yếu lòng, mệt mõi.
Mang ra dùng chắc là hết buồn thôi.
Có ai biết...nơi nào bán nụ cười.?
Tôi sẽ đến...và mua về mấy nụ.
Để những ngày lòng héo hon ủ rũ.
Sẽ rạng ngời nhờ những nụ cười kia.


Có ai biết nơi nào bán bình yên
Tôi mua về và khắc lên đáy mắt
Dù có đớn đau hay khó khăn chật vật.
Vẫn thấy nụ cười nơi đáy mắt bình an.

Có ai biết nơi nào bán thuốc lãng quên
Chỉ dùm tôi mua về vài viên đễ uống
Đễ ký ức không còn quay lại được
Đễ tôi cười đón hạnh phúc tương lại.

Có ai biết nơi nào bán ánh sáng ngày mai.
Bán niềm tin cho những ai đánh mất
Bán yêu thương cho những ai chân thật
Bán tâm hồn không biết nhặt niềm đau..
---------------
VU LAN VỀ

Vu Lan về con bỗng thấy cô đơn
Kí ức xưa trở về trong tiềm thức
Ngày bé thơ mẹ cha dạy con bước
Chập chững đầu..té mãi...xót mẹ cha
Vu Lan về con bỗng chợt xót xa
Mắt lệ cay...ngực cài bông hồng thắm
Là tang thương mắt con nhòe ướt đẫm
Trắng một màu trên nền đóa hoa tươi
Vu Lan về...con bỗng thiếu nụ cười
Bóng mẹ đâu giữa biển đời ồn ã
Bước chân con mai đây chợt vấp ngã
Ai chạnh lòng nâng đỡ nữa mẹ ơi...
Mồ Côi mẹ đeo mãi nặng lòng tôi
Thắp nén nhang bên mộ Người...khuất bóng
Mắt đăm chiêu..cõi lòng đương trống rỗng
Giọt lệ buồn tim trống một tình thương..
--------------------------
QUÊN CHUYỆN CŨ

Chuyện cũ qua rồi nhớ đến để làm chi
Đò đã sang sông sao còn lưu luyến mãi
Yêu dấu xa xưa xin người đừng nhắc lại
Có mấy mối tình được trọn vẹn bên nhau

Hạnh phúc qua đi còn lại những niềm đau
Ai đúng ai sai xin đừng nói nữa
Hạnh phúc giản đơn vừa dừng ngay trước cửa
Vụt mất nhau rồi lời hứa cũng đành buông

Giận dỗi ghen tuông còn ai nhớ ai không
Chóng vánh một thời ta cũng là một nửa
Một mảng tình xưa một điệu hò chan chứa
Dẫu cuộc tình đầu mau chóng tàn phai


Chuyện cũ qua rồi ta sống để ngày mai
Quên hết đi thôi hỡi những ngày giông tố
Đừng thức dậy nữa những cồn cào nổi nhớ
Chuyện cũ qua rồi ta quên hết đi thôi

-----------------
SỐNG VỈ EM

Thôi em à, hãy sống cho bản thân
Chẳng nghĩ suy, chẳng cần vì ai cả
Tự giữ mình ở đường đông phố xá
Gió lạnh về tự áo khoác vai ngoan .

Không đắn đo, không tiếc những muộn màng
Ngày rực rỡ nắng vàng, em váy mới
Hong kí ức ướt mèm bên gió thổi
Thanh thản lòng đem đổi hết cô liêu .


Không ai yêu thì sao không tự yêu ?
Tự chăm sóc những chiều đông trở gió
Đói, tự ăn. Tự nhắc mình giấc ngủ
Nhiêu đó đớn đau quá đủ, em à !

Sống vì em, đơn giản đến thật thà
Tìm ra lối sống để mà tiến bước
Hạnh phúc vẫn còn đợi em phía trước
Em có đủ thời gian ước ao thêm .

Đừng sợ mặt trời, đừng âu yếm đêm
Đừng đọc lại những dòng tin đã cũ
Em, nhớ nha ! Quá đủ rồi. Quá đủ !
Hãy tập sống vì em trước, em nha !

-----------------
XUÂN.. XA..!!

Lao xao tiếng gió gọi chiều
Dòng sông lờ lững bao điều thiết tha
Xuân vừa ở trước hiên nhà
Mà giờ lại phải chia xa mất rồi

Khai Mùa hạ đến xuân ơi
Tình xuân chưa hết chơi vơi muộn phiền
Con Đò đứng bến lặng yên
Xoan đâu rủ bóng niềm riêng bên bờ


Sông Tương nước chảy lặng lờ
Đò thương lỡ nhịp lời thơ đượm buồn
Xuân xa ngắm cảnh chiều buông
Xuôi dòng nước chảy nỗi buồn trôi xa


Hôm nao xuân đến hoan ca
Nay mai rớt nụ đào xa sắc hồng _
Hương xuân còn thoáng phiêu bồng
Niềm vui chưa trọn lại chồng Buâng khuâng
--------
MẸ…!

Ai cũng có một thời thơ trẻ
Được sinh ra tay bế tay nâng
Mẹ như trăng sáng tỏ vầng
Dắt con những bước lầng chầng đầu tiên.

Dù bay nhảy mọi miền chăng nữa
Cũng không quên bầu sữa mẹ nuôi
Năm canh thao thức mẹ ngồi
Vẳng bên cánh võng bao lời mẹ ru.

Dầu gian khó hay dù vất vả
Mẹ vẫn dành tất cả cho con
Nhìn con khôn lớn vuông tròn
Mà quên gian khổ héo hon thân gầy.

Chỉ mong con giữ đầy nghĩa hiếu
Mẹ không ham quà biếu cao lương
Tình thâm...phụ mẫu tỏ tường
Đi theo lối sáng con đường mẹ soi.

Bao giấy mực bút ngòi viết xuể
Công dưỡng dục khắc để trong tâm
Yêu thương từ thuở ươm mầm
Công cha nghĩa mẹ ngàn năm tôn thờ!
----------------------------
EM TUỔI ĐÔI MƯƠI

Em người con gái tuổi đôi mươi
Mộng mị trăng sao thật tuyệt vời
Em đến cuộc đời anh rạng rỡ
Tưởng mình còn trẻ mới hai mươi
Em quà Thượng Đế của đời anh
Từng nụ cười duyên thật dịu lành
Hạnh phúc làm sao anh tả được
Hồng ân, đại xá, mộng ngày xanh
Trời đã thương anh, tưởng đoái hoài
Em là tiên nữ xuống đầu thai
Anh mò sông biển chưa ngưng nghỉ
Bỗng chạm tình em chuỗi ngọc trai
Em người con gái tuổi trăng tròn
Môi đỏ tươi hồng không phấn son
Răng khểnh trông duyên xinh đẹp lắm
Trao em trọn vẹn cả tâm hồn


-----------------------
VU LAN NHỚ MẸ

Mẹ về trong khói sương
Bước chân lạc vô thường
Con không còn Mẹ nữa
Trần gian đầy tang thương

Ngày mất Mẹ thê lương
Con thương Mẹ khôn lường
Mưa trên trời mưa xuống
Con như mất cội nguồn

Ngày Mẹ đã nằm xuống
Như định mệnh an bày
Bao mùa Vu Lan đến
Buồn tủi bao nỗi niềm

Ôm nỗi buồn triền miên
Vu Lan con nhớ Mẹ
Con thắp nén hương thiêng
Tưởng nhớ thương Mẹ hiền
------------------------
ĐỂ GIÓ CUỐN ĐI...


Thôi đành để gió cuốn đi
Bao nhiêu hẹn ước tình si mặn mà
Người ơi có thấu lòng ta
Ta ngồi đợi ánh trăng ngà rọi soi.
Đường đi bao dốc bao đồi
Quanh co chân mỏi đôi môi tím bầm
Hỏi trời cao chốn xa xăm 
Cớ sao trêu mãi buộc tằm nhả tơ.


------------------------
CÒN GẶP NHAU...

Còn gặp nhau thì hãy cứ vui
Chuyện đời như nước chảy hoa trôi
Lợi danh như bóng mây chìm nổi
Chỉ có tình thương để lại đời

Còn gặp nhau thì hãy cứ thương
Tình người muôn thuở vẫn còn vương
Chắt chiu một chút tình thương mến
Gửi khắp muôn phương vạn nẻo đường

Còn gặp nhau thì hãy cứ chơi
Bao nhiêu thú vị ở trên đời
Vui chơi trong ý tình cao nhã
Cuộc sống càng thêm nét tuyệt vời

Còn gặp nhau thì hãy cứ cười
Cho tình thêm thắm, ý thêm tươi
Cho hương thêm ngát, đời thêm vị
Cho đẹp lòng nhau hết mọi người

Còn gặp nhau thì hãy cứ chào
Giữa miền đất rộng với trời cao
Vui câu nhân nghĩa tròn sau trước
Lấy chữ chân tình gửi tặng nhau

Còn gặp nhau thì hãy cứ say
Say tình say nghĩa bấy lâu nay
Say thơ, say nhạc, say bè bạn
Quên cả không gian lẫn tháng ngày...
----------
MẸ GIÀ


Cuộc đời vất vả nuôi con
Câu mong con lớn nhờ con về già
Vậy mà khi tuổi xế tà
Sức lực cạn kiệt thân già ốm đau
Con cái thì lại ganh nhau
Chăm được ba bửa càu nhàu rên la.
Mẹ già cay đắng lệ sa
Cơm chan nước mắt như là chan canh.


--------------
XUÂN VỀ!


Xuân ơi! xuân đã đến rồi.
Nắng về êm ả mây trôi cuối trời
Muôn hoa đua nở khắp nơi.
Chào mùa xuân mới tươi vui nắng hồng.

Xuân về ...thỏa ước ngóng trông
Tình xuân ấm áp duyên nồng đắm say
Má em đỏ thắm hay hay
Lòng ai xao xuyến ngất ngây bồi hồi


Nắng về xuân thắm bờ môi
Ngọt ngào thơm dịu lòng thôi nỗi buồn.
Hoàng hôn nhạt ̣nắng chiều ̣ buông
Nắng chiều ngã xuống nhẹ tuôn tóc thề.

Gió đưa ..thoang thoảng hương quê
Hương xuân thơm mát say mê lòng người!
Nụ hoa hé nở thắm tươi
Đón chào xuân tới tiếng cười rộn vang.

Tiễn đông... mừng đón xuân sang
Chim vui ca hót rộn ràng véo von
Nàng xuân lướt nhẹ gót son
Đêm về ấm áp lòng còn vấn vương.

Đông đi gửi lại nhớ thương
Chút mùa đông lạnh vô thường tình đông
Gió xuân dịu mát ngập lòng
Mơ về ...một thoáng bóng hồng ngày xuân!
-----------------------
Tình yêu

Tình yêu em hởi tình yêu
Là cơn gió nhẹ mỗi chiều thoảng qua
Tình yêu là một bài ca
Bài ca rung động thiết tha cho đời
Tình yêu là lúc trao lời
Lời đầu e ấp của thời mới quen
Tình yêu là một chất men
Men say ngây ngất nhẹ len vào hồn
Tình yêu là phút bồn chồn
Từng đêm thao thức gởi hồn theo ai
Tình yêu là những cánh bay
Vượt qua bạo lực đọa đày khổ đau
Tình yêu là để cho nhau
Nếu em không hiểu sẽ đau vạn lần
Tình yêu em chớ ngại ngần
Tình yêu sẽ giúp người gần lại nhau...

-------------------------------------
Người hay cười...


Người hay cười thường rất cô đơn 
Chỉ là cố giấu đi nỗi buồn trong đáy mắt 
Ôm những ưu tư một mình quay ngoắt
Để nỗi buồn ghì chặt cả đêm đen
Người ta bảo...
Người hay cười thường hay khóc về đêm
Đem nước mắt tưới môi mềm tím ngắt 
Những nhớ nhung siết trái tim thắt lại 
Quặn nỗi lòng khi trống trải vây quanh


Người hay cười thường rất mỏng manh

Chỉ cố tỏ ra là mình luôn mạnh mẽ
Khóe mắt cay âm thầm rơi giọt lệ 
Ngước lên trời cười vui vẻ với mây...
---------------------------
Bông Hoa Tình Yêu


bốn mùa nở những thân quen
hồng Hoa thắm mãi với em câu thề
chúa hoa ai thấy không mê
mong manh cánh thắm sắc về nắng theo.

hôm nao đôi mắt trong veo
ngắm hoa chỉ muốn mang theo cả cành 
sắc màu vàng đỏ trắng xanh
*muốn ôm cả bó để dành tâm tư *



từ ngày biết nhớ biết ừ
biết thương khắc khoải mắt dư lệ sầu 
bóng hình người để tim sâu
hoa người trao tặng mỏi đầu ngắm hoa.



một bông hơn cả chói loà
mắt nhìn êm ái cánh hoa yêu đầu
dù rằng xa cách nơi đâu
bông hồng vẫn thắm lời đầu anh trao.

mùa xuân dẫu có xôn xao
hoa vàng muôn sắc nắng vào gửi hương 
không của anh -em chẳng thương
chỉ riêng hai đứa một đường rải hoa.

một năm cũ đã bước qua
bông hoa dẫu có nhạt nhòa mùi hương
đêm thương vẫn nở bên giường
chờ anh cơn gió vấn vương lay cành.
 -------------------------
Đêm buồn hỏi các vì sao

Đêm không ngủ được mơ hồ
Một mình đi giữa hư vô kiếm tìm
Sao nào vận mệnh đời em
Còn anh xa cách đôi miền nhớ nhung?

Đêm đen gió rít lạnh lùng
Trăng hờn phai sắc giữa lòng lặng câm
Mình em lẻ bóng âm thầm
Một mình thổn thức nghìn năm thương hoài


Trách chi con tạo lá lay
Mưa ngâu rả rich tháng ngày đợi mong
Bao giờ hát khúc tương phùng
Mênh mông biển rộng trập trùng núi cao


Đêm buồn hỏi các vì sao
Bao năm rồi vẫn cách nhau thiên hà?



---------------- 
 Mình xa nhau...

Mình xa nhau....
Mà lòng đầy trăn trở!
Mộng ban đầu...hoài nức nở tâm can!
Tạm xa thôi...mà nỗi nhớ vô vàn!
Để đêm về...cứ lan man nghĩ ngợi!

Mình xa nhau.....
Giờ đã xa vời vợi!
Có khi nào...em còn đợi anh không?
Khi heo may...mang tiết lạnh đầu đông!
Thấy đơn lòng...mà ngóng trông anh chứ!

Mình xa nhau....
Đừng gọi là quá khứ!
Vì trong lòng...vẫn đầy ứ tin yêu!
Rồi một ngày...gặp lại với bao điều!

Vẫn yêu nhau...và yêu nhiều hơn trước!
------------------
Phận mồ côi

Cuộc đời sao lắm trái ngang
Nhìn em mà thấy xốn xang trong lòng
Đời là cõi tạm hư không
Sao em không được sống trong sang giàu?


Thân em khổ ải đớn đau
Mưu cầu cuộc sống còn lâu mới thành
Buồn cho một kiếp lai sanh

Miếng ăn không có nhìn đành vậy sao?



Em sinh giờ giấc khi nào?
Mà sao tủi cực lao đao tháng ngày
Lang thang lây lất đó đây
Bên lề cuộc sống đoạ đày tấm thân

Đời em còn lắm gian truân
Nhìn mà đau xót bâng khuâng nỗi niềm
Cảnh đời cơ cực triền miên
Tuổi thơ không có muộn phiền quanh năm

Nhìn về một thoáng xa xăm
Mong sao cay đắng âm thầm qua đi
Cầu Trời khấn Phật độ trì
Cho em thoát cảnh sầu bi muôn đời.

-------
Em gái của tôi ơi !


Em gái của tôi ơi !
Chuyện cũ đã qua rồi
Em đừng sầu thêm nữa
Ngoài trời mưa cứ rơi...
Đừng giấu buồn trong mắt
Nụ cười kia chẳng thật
Tôi biết em không vui...


Em gái của tôi ơi !

Cuộc đời này ngắn lắm
Đong chi những muộn phiền
Xin chỉ được hạnh phúc
Xin chỉ được bình yên
Và rồi em sẽ thấy
Em đáng được yêu thương...
Em gái của tôi ơi !
Rồi nắng vàng sẽ tới
Sưởi ấm khắp lưng trời
Rồi một người sẽ tới
Sưởi ấm lòng em thôi
Vậy nên đừng lặng lẽ
Đứng chun vai giữa đời
Cô đơn buồn.. buồn lắm...
Em gái của tôi ơi !....                
-------------
CÂY VÀ LÁ


Một ngày kia cây bất chợt hỏi lá
Cây chết rồi thì lá có nhớ cây ???
Lá thì thầm nho nhỏ nói vào tai
Cây đã chết lá này sao sống nổi !!!

Một ngày kia bổng dưng lá lại hỏi
Nếu lá chết...thế rồi cây sao nhỉ ???
Cây ấp úng chỉ lặng im cười hì
Làm lá buồn héo đi rơi xuống đất



Cây ngại ngùng lệ vương nơi khóe mắt

Nhưng từ đó lây lất thay lá mới
Giờ cây đã sum xuê nỡ nụ cười
Quên lá kia một thời đã gắn bó...

Ai là cây và ai là lá đó ???
Chẳng thể biết than thở một điều chi
Quy luật kia như thế không so bì
Cây và lá ... buồn gì ... do số phận ... !!!
--------------
Khúc tương tư


Cung đàn ai mới so dây
Nốt trầm nốt bổng làm say lòng người
Lắng nghe khúc nhạc bồi hồi
Thánh tha thánh thót gọi mời dư âm

Nhớ ai dạo một khúc cầm
Trái tim thổn thức lòng thầm vấn vương
Nguyệt Thu trỗi đoạn phong sương
Canh dài văng vẳng đoạn trường nỉ non

Trăng nghiêng dáng liễu lầu son
Mơ say giấc điệp, mộng tròn giấc hoa
Gió hòa một khúc tình ca
Cho mây ngơ ngẩn muốn hòa tương tư
-----------
Mẹ ơi!


0 giờ

Rau tươi đây ... ai mua không?
Lời rao thánh thót nát lòng Mẹ ơi!
Vì con... nên khổ một đời
Sáng hong chợ sớm, chiều phơi chợ chiều.


Mới ngày nào tóc muối tiêu
Giờ đây nhìn đã bạc nhiều hơn xưa
Bửa ăn chỉ bát cơm thừa
Phần ngon để lại... sớm trưa con dùng.


Bao lần mắt Mẹ rưng rưng
Cuộc đời khốn khổ chẳng dừng đôi chân
Trăng lên Mẹ vẫn còn lần
Một mình gồng gánh ngàn cân nghĩa tình.


Tàn đêm rồi đến bình minh
Cơm canh rau muối chỉ mình Mẹ thôi
Giờ đây... Mẹ đã xa rồi
Giả từ một kíếp... Nỗi trôi... Đắng lòng.


Cúi đầu con chỉ cầu mong
Nhận đây ba lạy Nhang lòng ... Mẹ ơi!
Nắm tay con ... kéo về Trời
Được gần bên Mẹ khỏi chơi vơi buồn!!!
----------------------------------
Tiếng ve trong chiều vắng




Chiều xa vắng quá tiếng ve buông
Khản cả lòng em đấy biết không
Anh đi côi cút vòm me biếc
Em ngổn ngang hồn một nụ hôn





--------------------
Lịch sử những vì sao 
Có một đôi trai gái yêu nhau
Người thiếu nữ bổng đem lòng phụ bạc
Quay trái tim đi tìm người yêu khác
Chàng trai lạnh lẽo cô đơn
Trái tim nhỏ chứa nhiều đau khổ

Bổng một hôm bùng nổ
Những mảnh tim bay đi khắp phương trời
Nhớ thương thành ánh sáng
Cứ đêm đêm hiện về lấp lánh
Nói những lời chung thủy khổ đau
Vì thế khi yêu nhau
Người ta thường nhìn lên vì sao ước hẹn…



_____________________________
Giai điệu tình yêu


Ngồi sau chẳng thấy mắt anh
Mổi khi nhớ ngắm trời xanh đủ rồi
Xe bon mãi miết vô hồi
Bánh sau đuổi bánh trước cười kiêu căng
Sau em chẳng chịu nói năng
Hai vòng tay khép tỏ rằng đã yêu
Bốn ngón kia nói đủ điều
Chỉ riêng ngón út ra chiều lững lơ...




Anh nào có biết làm duyên
Nói lời quá thiệt sợ phiền em thôi
Nên đành nhờ gió đở lời
Gió thương cỏ, cỏ thương người bón chăm
Ngọt ngào thành phố tháng năm
Chân trời rực ánh trăng rằm vừa lên
Là khi anh đã yêu em
Những vòng xe cũng say niềm khát khao
Con đường bổng vội lên cao
Có đôi sao nhỏ bay vào thẳm sâu
Ngập ngừng giây phút bên nhau
Ngân Hà giăng một nhịp cầu trong đêm.
-------------------------------------------------
CÒN LẠI GÌ KHI CẢM XÚC QUA ĐI

Còn lại gì khi cảm xúc qua đi
Em lại trở về con số không tròn trĩnh
Lại giấu mình vào bóng đêm yên tĩnh
Giọt nước mắt rơi theo tiếng miệng đời
Em giấu nỗi đau sau ánh mắt lả lơi
Giấu trái tim em sau tiếng cười ngạo nghễ
Giấu sự khát khao xuống tận cùng dâu bể
Giấu tình anh vào sâu thẳm tâm hồn
Còn lại gì , ngoài những nỗi buồn
Anh bỏ quên khi quay lưng vội bước
Kết thúc cuộc chơi , dù ai người thắng cuộc
Cũng tê tái lòng trong trăm nhớ ngàn đau.
Hạnh phúc mượn vay chỉ đẹp lúc ban đầu
Sau phút đam mê ta trở về thực tại
Những dằn vặt, day dứt cuốn tình ta xa mãi
Cuộc tình này đâu có chỗ cho em !
Anh lại trở về bên tổ ấm bình yên
Em lại chông chênh một mình như vẫn thế
Hạnh phúc mong manh tan ra như bọt bể
Nỗi buồn đau sao chẳng chịu tan cùng.
--------------

Nếu một mai

Nếu một mai...
Anh về nơi cát bụi!
Bỏ mình em ở giữa chốn dương trần!
Em đừng buồn lòng đừng có phân vân?
Về tình yêu anh chưa lần trao hết!

Nếu một mai...
Lỡ ông trời bắt chết!
Trả lại đời bỏ lại hết trần gian!
Chỉ còn hồn..theo phảng phất..khói nhang!
Em đừng khóc oán than đời bạc phận?



Nếu một mai...
Số đến ngày cùng tận!
Anh chết rồi em chớ giận..anh nghe!
Có tiếc thương hãy giữ vẹn câu thề!
Để anh theo những cánh hồng chim hạc!

Nếu một mai...
Anh về thế giới khác!
Nghĩa địa chiều đừng ngơ ngác tìm anh!
Hãy quay về cất giữ kỷ niệm xanh!
Cho hồn anh được quanh gần em mãi!

Nếu một mai...
Kiếp sau được gặp lại!
Anh vẫn chờ để hai đứa yêu nhau!
Vẫn thương em như những thủa ban đầu!
Mong em hãy lau khô dòng nước mắt!

Nếu một mai...
Âm dương là chia cắt!
Là duyên mình... trời bắt phải... xa nhau!

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét