ĐỜI BUỒN


Đời buồn ai bán tôi mua
Mang về tôi cất muối dưa ăn dần
Nếu ai mà có tranh phần
Thì tôi cũng chẳng ngại ngần gì đâu
Cuộc đời trăm vạn bể dâu
Niềm vui chẳng có u sầu ngàn năm
Đêm nay tôi với ánh trăng
Bạn cùng ly rượu hỏi rằng người đâu
Đã qua hết một nhịp cầu


Sầu dâng lặng lẽ rầu rầu người đi
Yêu người đâu có xá gì
Mà sao đành đoạn….Để tôi một mình...

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét